An Thới- Địa Trung Hải Phú Quốc
Ký sự của Thanh Hà
Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn
Còn yêu một thuở đi hoang
Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya…
…Từ cõi hồng hoang ta ở đâu
Quanh ta cây lá đã thay màu
Chợt nghe xao xuyến từng hơi thở
Thấp thoáng hồn ai trong khóm lau…
( Thiên lý độc hành, thơ Tuệ Sỹ )
Ngày 13.05.2022
Rời làng chài Hàm Ninh, chúng tôi tiếp tục đi đến An Thới.
Sau tìm hiểu kỹ mới biết Mũi Ông Đội thuộc phạm vi An Thới– ngày xưa có căn cứ Hải Quân chứ không phải hai nơi riêng biệt như tôi tưởng– cách Dương Đông khoảng 32 km. Vị trí nằm giữa vịnh Thái Lan và biển Đông, nơi mà chúng ta có thể ngắm bình minh buổi sáng, ngắm hoàng hôn buổi chiều cùng một toạ độ.
An Thới gồm 18 hòn đảo lớn nhỏ, nhưng chỉ 15 đảo có dân sinh sống. Trong đó Hòn Thơm đứng đầu danh sách thu hút khách du lịch nhất.
Nhờ viết ký sự tôi mới chịu khó tìm hiểu lai lịch địa danh Mũi Ông
Đội. Không phải “cái lỗ mũi của ông Đội nào đó” mà theo lịch sử kể rằng khi chúa Nguyễn Ánh chạy trốn nhà Tây Sơn đến cuối làng An Thới định cập thuyền vào bờ thì chạm bãi đá ngầm. Trong lúc nguy cấp, một ông đội bèn nhảy xuống biển gỡ neo (hay gì đó) giải thoát chiếc thuyền tiếp tục đi, còn ông đội hy sinh. Sau vua Gia Long tạ ơn, đặt tên nơi đây là Mũi Ông Đội.
Đội. Không phải “cái lỗ mũi của ông Đội nào đó” mà theo lịch sử kể rằng khi chúa Nguyễn Ánh chạy trốn nhà Tây Sơn đến cuối làng An Thới định cập thuyền vào bờ thì chạm bãi đá ngầm. Trong lúc nguy cấp, một ông đội bèn nhảy xuống biển gỡ neo (hay gì đó) giải thoát chiếc thuyền tiếp tục đi, còn ông đội hy sinh. Sau vua Gia Long tạ ơn, đặt tên nơi đây là Mũi Ông Đội.
Còn 2km đến An Thới, cậu tài xế chỉ tay xa xa nói là có Giếng Tiên nằm gần đây, tôi ngõ ý muốn ghé vào viếng, cậu nói giếng nằm trong rừng xe không thể vào, chỉ có người rành đường hướng dẫn đi bộ thôi. Còn cách khác là dùng tàu đò nhỏ ở bãi Khem chở từ 6-8 người mới đến được. Không có nhiều thời gian nên chúng tôi đành bỏ qua.
Tương truyền chúa Nguyễn Ánh (tức vua Gia Long) bị nhà Tây Sơn rượt đuổi chạy đến đây thì cùng đường kiệt sức, đói khát. Chúa cắm mũi kiếm xuống đá khấn rằng:”nếu số ta được làm vua thì xin Trời ban nước ngọt và lương thực”, lạ thay từ đầu mũi kiếm nước ngọt bỗng tràn trề, ngoài biển hàng đàn cá cơm nổi lên giúp đoàn quân.
Mạch giếng từ khe đá chảy thành vũng nhỏ giản đơn mà kỳ diệu là múc bao nhiêu nước vơi rồi vẫn đầy trở lại không bao giờ cạn, người dân có lập miếu thờ bên cạnh.
Nhà ga An Thới
1/-
Cậu tài xế thả chúng tôi trước nơi gọi là nhà ga An Thới cho chúng tôi xuống ngắm, chụp hình.
Thoạt nhìn, tôi tưởng đang đứng trước nhà ga thế kỷ thứ mười mấy bên Ý. Bởi kiến trúc tường đá, cột trụ lớn vũng chắc; bởi sự sạch sẽ, sự im ắng chỉ vài bóng người rất trật tự chứ không kẻ đến người đi tấp nập tay xách nách mang ồn ào mà ai cũng hình dung được một nhà ga điển hình của Việt Nam như thế nào.
Tôi chưng hửng. An Thới đây sao? Cậu tài xế có lầm như lầm Mũi Ông Đội không vậy? Bởi An Thới chỉ là một phường thuộc quận đảo Phú Quốc, diện tích chưa đầy 35 km2, hồi xưa đâu ai buồn đi sang đó làm gì, thế mà nay mọc lên cái nhà ga phong cách Tây Âu tráng lệ còn hơn cả Saigon, Hà Nội ?
À, hiểu rồi. Mấy năm sau này nhờ có nhiều thắng cảnh biển tuyệt đẹp nên Phú Quốc trở thành tâm điểm du lịch hàng đầu, đất đai đắt hơn vàng người có của đổ xô vào đầu tư địa ốc như ong, ruồi hút mật hoa; nên người ta phải kiến thiết đất nước sang trọng cho xứng với danh hiệu Đảo Ngọc .
2/-
Nhìn bên trái, là bức tường thành An Thới, gọi là đấu trường La Mã xây dựng mô phỏng theo đấu trường hoang phế cổ Colisée ở Rome, Ý. Trên vách điêu khắc nhiều bức tượng chiến binh La Mã mặc váy ngắn tay mang gươm, tay cầm khiên, đầu đội mũ sắt, mang mặt nạ sắt..v..v.
Nói thêm một chút lịch sử đấu trường này. Được xây từ những năm 70-80 sau Công Nguyên có sức chứa 50.000 người dành cho các trận đấu giữa các đấu sĩ. Ngoài ra, giới cai trị còn nghĩ cách tặng công chúng trò tiêu khiển tàn ác bằng cách đẩy các tù binh chiến tranh bị bắt làm nô lệ tay không thi đấu với những con hổ hung dữ bởi bị bỏ đói lâu ngày. Nếu may mắn kẻ nô lệ hạ gục con hổ đầu thì họ lại thả con khác vào tiếp tục.. cho đến kết cuộc hiển nhiên người nô lệ đuối sức làm mồi cho hổ đói banh thây xẻ thịt trước sự hò reo vui mừng của mấy chục ngàn công chúng*
*Mường tượng cảnh mấy chục ngàn người hân hoan nhìn hổ ăn thịt nô lệ cũng đủ thấy sự vô nhân tính của con người như thế nào. Tôi thử đặt mình ở vị thế người nô lệ để hiểu cảm giác kinh hoàng tuyệt vọng của họ trước và trong khi bước vào trận đấu, biết chắc án tử đã giành sẵn cho mình nhưng vẫn phải chiến đấu cho đến tàn hơi sức kiệt, trời ơi sao loài người có thể mua vui bằng cái chết của kẻ khác như thế được !
Hai chị em trong 1 quán ăn PQ |
chiếc lồng kính dùng chở khách đu đưa trên trụ cáp treo trên không di chuyển chầm chậm đưa khách qua Hòn Thơm cách 8 km.
Phải nhìn nhận cảnh vật rất đẹp, tiếc thay chỉ là giả tạo. Mà tôi thì muốn xem cảnh Thật, Tự Nhiên, Thuần Tuý Việt Nam nguyên thuỷ kia.
Như Chợ Cồn Đà Nẵng, chợ Đông Ba Huế vẫn giữ nguyên gốc, chỉ tôn tạo khang trang sạch sẽ hơn. Ai đi xa đều mong quay về để được Nhìn và Sống lại quãng đời xưa cũ. Cộng đồng Việt tạo dựng một Little Saigon giống như chợ Bến Thành ở Santa Ana California cho đỡ nhớ quê hương, và có cảm giác đang sống giữa phố phường Saigon cũ. Khi về thăm quê hương họ chỉ mong nhìn lại dấu tích xưa chứ đâu để xem những phó bản dinh cơ thành quách nhái ngoại lai?!
Thế thì tôi sẽ về kể với các anh rằng cái căn cứ các anh nhờ tôi thăm giùm đã bốc hơi biến mất tiêu, có chăng là còn trong ký ức của các anh mà thôi. Cứ việc ngồi ngó trăng tơ tưởng ngậm ngùi thương tiếc quãng đời oanh liệt xa xưa đi nhé. Dân cố cựu chắc nhớ rành, chứ lớp hậu sinh như cậu tài xế nầy cũng chả biết nó nằm ở đâu hết. May là tôi chưa từng đặt chân đến Phú Quốc, chứ không lại một phen hụt hẫng vì sự đổi thay lạ lẫm– như tôi hụt hẫng với ngôi trường trung học Kiên Thành đã thay tên lạ hoắc, bị chèn ép che khuất sau các ngôi nhà dân nên chẳng gợi trong tôi chút xúc cảm nào vậy.
Lại liên tưởng bốn câu thơ của thi sĩ Trần Tế Xương, than tiếc về con sông Vị Hoàng chảy qua Nam Định quê hương của tác giả bị lấp :
Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai
Đêm nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò ( Sông Lấp )
Địa Trung Hải Phú Quốc
Tiếp tục chạy thêm mười mấy cây số quanh co, trước mặt chúng tôi là vùng Amalfi miền tây nam Ý!
Cũng nằm ở thị trấn An Thới, diện tích khoảng 40 hecta, ngôi làng Sun Premier Village Primavera, tiếng Việt cho dể hiểu là Địa Trung Hải Phú Quốc xây dựng theo kiểu mẫu một trong những bờ biển đẹp nhất châu Âu dưới chân vách đá, như mê cung gồm hàng trăm toà nhà màu sắc tươi tắn uốn lượn quanh co theo con phố hẹp thanh lịch hài hoà. Cậu tài xế kể rằng mỗi căn biệt thự khu này rao bán giá lên đến vài chục tỷ đồng Việt Nam đến trên trăm tỷ, hầu hết đã có chủ nhân rồi. – tôi nghe mà le lưỡi trợn mắt, sao lắm người tiền nhiều thế nhỉ –*
*Lúc ngồi trong sảnh đường ở khách sạn VinOasis chờ nhận phòng, một nhân viên từ cái bàn gần đó tiến lại phía tôi, đưa mấy tờ rơi quảng cáo địa ốc, hỏi tôi:
—Cô ơi, cô có định mua căn hộ cao cấp ở Khu Địa Trung Hải không, giá “rẻ” lắm cô, chỉ dao động từ 20 đến 55 tỷ thôi cô.
Tôi hoảng hồn, nói khéo:
—Cám ơn cháu, cô có nhà rồi không mua nữa đâu.
Cậu nài nỉ:—Cô không ở cứ mua rồi cho thuê lại lời lắm cô. Mỗi năm có thể lời từ vài chục đến cả trăm triệu lận (tôi không nhớ chính xác).
Để tránh bị chèo kéo, tôi làm bộ như thể mình là người sống vượt vòng cương toả thế gian, không màng vật chất, nói:
—Tiền cô đủ xài rồi không cần kiếm thêm nữa đâu, cám ơn cháu nhiều nhé.
Sau nghĩ lại thật tức cười cho tôi, cũng lém lĩnh gớm.
Mà thật, tôi có bao giờ nghĩ chuyện kinh doanh địa ốc hay về VN sống.
3/-
A thì ra người Phú Quốc yêu thích nước Ý Đại Lợi, họ không cần phải đi sang Ý cho xa xôi tốn kém, chỉ cần đến “thị trấn Địa Trung Hải Phú Quốc“ coi như được đi thăm nước Ý rồi. Có hàng mấy chục địa điểm mô phỏng như: tháp đồng hồ St.Marc ở Venise, tàn tích thành cổ Pompei, con đường gốm sứ từ cổng Pompei đến trung tâm Sorriento…v.v và v..v.
“ Venice” Phú Quốc về đêm |
Nếu ở Đà Nẵng có chiếc cầu Rồng phun lửa, cầu Bàn Tay thì Phú Quốc cũng không kém cạnh, phải bằng chị bằng em mới được. Thời điểm chúng tôi đến, chiếc cầu Hôn –Kiss Bridge – đang xây dang dở, chắc giờ đã hoàn thành. Nhắc lại cho rõ ràng là chiếc cầu dành cho hai người đứng vói qua khoảng cách hai đầu cầu để hôn nhau chứ không phải để chàng cầu hôn xin đem nàng về dinh.
Đây hứa hẹn là điểm bất khả thiếu của các đôi uyên ương tìm đến chiếc cầu hình dáng uyển chuyển trải dài như dãy lụa giữa mặt biển xanh, lưu lại khoảnh khắc tuyệt vời đánh dấu cho mối tình nồng cháy đắm say…
Mơ màng…bâng khuâng…ước gì tôi được trở lại thuở 18, 20 nhỉ?!🤭❤️
Độc đáo chưa nào, khiến tôi liên tưởng chiếc cầu Tình Yêu (Pont des Arts), một trong nhiều chiếc cầu bắc qua tả hữu ngạn sông Seine, Paris mà tôi có may mắn còn nhìn thấy hàng trăm ngàn chiếc khoá do khách đem móc dầy đặc trên thành cầu, tượng trưng tình yêu thuỷ chung gắn bó. Cho đến năm 2015 chính quyền tp Paris quyết định tháo gỡ và cấm không cho du khách đem khoá treo vào nữa vì có nguy cơ sụp đổ hư hại thành cầu.
trong khu VinWonders Phú Quốc |
—Khu shophouse* gồm 364 căn phố thương mại trên sườn đồi hướng nhìn ra biển, mà mỗi bức tường là một tác phẩm nghệ thuật khác nhau do các hoạ sĩ chuyên nghiệp sơn vẽ rất kỳ công.
*Tất cả chữ in đậm là họ viết bằng tiếng Anh chứ không phải tôi.
—Tôi hơi thấy lạ, là giữa các công trình kiến trúc theo hình mẫu Ý lại chen lẫn Khải hoàn môn Paris – Arc de Triomphe–biểu tượng nước Pháp.
Toàn bộ khu vực này chưa đưa vào hoạt động nên rất yên tĩnh thanh bình, tha hồ cho du khách đi lên đi xuống các bậc thang, các con đường dốc, các góc biệt thự xinh xắn với giàn hoa giấy tím trắng trang nhã tạo dáng chụp hình.
— Viện bảo tàng nghệ thuật Sun Signature Gallery, là công trình thứ hai của kiến trúc sư Bill Bensley sau khách sạn JW Marriott Phú Quốc Emerald Bay cũng với tập đoàn Sun Group. Tôi không biết họ sẽ trưng bày những tác phẩm gì trong gallery này.
—Ngoài ra sẽ còn có tháp Obelisk Ai Cập cổ đại nằm trong công trường Shophouse The Center nữa cơ.
—Chưa hết. Người ta còn đang tạo con đường Lombard Street, San Francisco với mỗi cảnh sắc theo mỗi mùa trong năm.
—Thế nầy thì người dân không cần bỏ thời gian chu du chi xa lắc, chỉ cần đến Phú Quốc là tha hồ chiêm ngắm các công trình kiến trúc tiêu biểu của nhiều quốc gia rồi. Họ còn xây cả Spanish Steps, tức bậc thang Tây Ban Nha nổi tiếng ở Rome (Ý) chuyên dành cho các người mẫu trình diễn thời trang quốc tế.
Và còn rất nhiều địa điểm khác toàn đặt tên tiếng Tây tiếng U–Chắc bây giờ trình độ ngoại ngữ dân đảo Ngọc giỏi lắm–Tôi viết một hồi còn thấy đầu óc bấn loạn, ngơ ngẩn cả linh hồn đây. Địa điểm nào cũng quyến rũ, đặc sắc không thua kém địa điểm nào. Biết vậy trước giờ khỏi cần đi du lịch tùm lum các quốc gia nầy kia mất thời giờ, chỉ cần đến Phú Quốc là đủ nhỉ.
Có điều suy bụng tôi ra bụng người, tôi đoán du khách ngoại quốc chẳng mặn mà khi nhìn mấy cảnh nầy. Họ bỏ thời gian tiền của vượt hàng ngàn dặm sang hòn đảo Phú Quốc xa xôi mục đích là để khám phá những điều khác lạ với cảnh sắc bản quán của họ, hà cớ gì họ đến Việt Nam để ngắm đền đài di tích mô phỏng của Ý, Pháp, Ai Cập, Tây Ban Nha, Mỹ… mà chắc chắn là họ đã từng ngắm cảnh Thật Ngoài Đời từ lâu.
Đặt thí dụ một ngày nào đó tôi du lịch sang Cam Bốt, tất nhiên tôi sẽ đi thăm đền Angkor Wat, Angkor Thom ( Đế Thiên Đế Thích ) chứ tôi đâu muốn nhìn thấy phó bản cung điện Buckingham Anh Quốc hay nhà thờ Đức Bà Notre Dame de Paris ở đó!
Nhật Bản là một trong các cường quốc thế giới về công nghệ, kỹ thuật, khoa học, phồn vinh,…nhưng bản sắc dân tộc vẫn được giữ gìn qua phong tục, kiến trúc nhà cửa, đền chùa, phong cảnh…khiến thế giới đều khâm phục tôn trọng.
4/-
Ối, tôi thật buồn cười. Người ta chủ tâm biến hòn đảo hiền lành thành một địa danh du lịch là để cho hàng triệu triệu người đến chiêm ngưỡng, tận hưởng, thư giản. Phải nhìn nhận khía cạnh tích cực:
— Những ai chưa có dịp xuất ngoại, ngắm phó bản các đô thị thế giới cũng được mở rộng kiến thức, tầm nhìn.
—Tạo thêm nhiều việc làm cho cuộc sống người dân bản địa thoải mái hơn.
Tất cả người nào tôi gặp khi nhắc đến Phú Quốc cũng đều khen hết lời về sự thay da đổi thịt, tân tiến xa hoa lộng lẫy chứ chẳng ai nói điều gì ngược lại.
Đâu như tôi, một kẻ hủ lậu, hoài cổ dở hơi vậy.
Với lại, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tôi cũng “nhảy” ra đảo hoà mình cùng đám đông thăm thú nơi này nơi nọ, tận hưởng mấy ngày nghỉ sảng khoái vui vẻ đó chứ gì nữa*
*Chắc lại biện hộ là trước đó chưa từng đến nên không biết, đã trót đến thì…ngu sao mà bỏ vé quay về hỉ !!!🤪🤭
(Còn tiếp)
Tháng 09.2023
Thanh Hà
Bài ký sự hay. Xin tặng Tác Giả Thanh Hà bài thơ này:
Trả lờiXóaTỪ SÔNG RA BIỂN
từ sông ra biển xuôi theo nước
đêm ghé Hòn Tre hẹn chuyến đi
ơi, dáng hòn nằm phơi gấm vóc
tương tư ta nhớ nét đường thi.
mai nương sóng bạc qua Hòn Nghệ
lơi lả trăng nghiêng một góc trời
núi sông trôi nổi tình huynh đệ
chí lớn chia đầy đáy cốc vơi.
ngủ ở Hòn Thơm ta lụy mãi
mùi khô ngai ngái vịnh Dương Đông
có cô giáo đảo tay mềm mại
rót rượu đưa ta đến cõi hồng.
dạo chơi An Thới ròng đôi bữa
giọc nước Bãi Kem tắm nắng đào
nhắm chút thịt sò trui trong lửa
thèm đôi má bé đỏ au au.
vòng về Bắc Đảo mưa phần phật
đốt lá rừng lên thức với nai
cái say nằm sẵn trong trời đất
bay xuống đời nhau nỗi đắng cay.
từ sông ra biển ta dong ruổi
lang bạt cùng tàu vượt đảo xa
mai hết kiếp người, xin hóa núi
ngàn năm hùng vĩ mũi Kwala.
PHẠM HỒNG ÂN
TH cám ơn anh Ân lần nữa về bài thơ tả cảnh & cảm xúc dành cho Phú Quốc rất trữ tình, thơ mộng. Tất nhiên theo giòng thời gian, cuộc sống phải thay đổi và tân tiến hơn nhưng chúng ta luôn hoài niệm tiếc nhớ lại quãng đời đã qua, dù mộc mạc đơn sơ nhưng khó quên anh Ân nhỉ ?
Trả lờiXóaMai hết kiếp người xin hoá núi
Ngàn năm hùng vĩ mũi Kwala
TH không biết địa danh Kwala ở đâu nữa ấy.
Chúc anh luôn vui mạnh, và sáng tác đều đặn cho độc giả blog THKT được đọc văn thơ của anh.
Thanh Hà
Mũi Kwala nằm ở Bắc Đảo Phú Quốc. Nơi có mõm núi Chao cao nhất đảo mà ngày nay người ta gọi là Núi Hòn Chảo. Cám ơn hồi âm của Thanh Hà.
XóaCám ơn anh Ân đã giải thích cho TH biết về ý nghĩa của mũi Kwala. TH
Trả lờiXóa