Thứ Hai, 3 tháng 2, 2025

TRÊN HỒ MIRAMAR - VỀ SANTA ANA, THĂM ZULU

 Thơ Phạm Hồng Ân
(Trích trong tác phẩm "Viết Lại... Từ Lịch Sử" của Phạm Hồng Ân)




TRÊN HỒ MIRAMAR

Trên núi cao, ta đứng ngó hồ
Chiều vây quanh bóng nắng chơ vơ
Em xưa ngọn tóc đong đưa gió
Giữa dấu tim trần một ý thơ.

Phố dưới chân, phố gánh dòng đời
Trĩu hồn ai nỗi sầu chưa vơi
Có biết ta như thân đại thụ
Vừa mới trổ hoa đã rụng rơi.

Hồ bao la, hồ trên núi cao
Vắt ngang vai ngọn tóc ba đào
Mềm mại dòng thương chao dòng nhớ
Làm ngữ ngôn ta bỗng bật trào.

Chiều trên hồ, em thả tóc bay
Mát rượi đời nhau giây phút này
Ví như tình vội như là rượu
Chưa nhắp, lòng ta đã ngất say.

Hồ ngó ta, lếch thếch tình nhân
Trơ trụi về đây, tấm thân tàn
Mới hiểu phố em, cơn nắng dữ
Thiêu rụi từng thời ký ức xuân.

(Miramar Lake, 06/24/2018)

***

VỀ SANTA ANA, THĂM ZULU

Mùa hạ theo tôi rót nắng lên vai
Cơn đại hạn trên một trăm độ F
Trong mắt tôi vẫn còn hình ảnh đẹp
Mát làm sao những vòm ngực đáng yêu.

Phố Bolsa rực nhan sắc mỹ miều
Nhắc tôi nhớ quẹo xuôi về Brookhurst
Nhắc tôi dừng trước căn nhà tầng trệt
Nơi Zulu ngồi ngắm nắng Colby.

Tạm quên các em khoe cặp chân dài
Điểm danh bạn, đếm từng tên có mặt
Tên nào tên nấy đỏ lòng đen sắc
Nụ cười xưa còn ngùn ngụt trên môi
Chí lớn gặp nhau ở cuối tuổi đời
Ôi, hạnh phúc - là những điều còn lại.

Như vòm ngực các em cong cong mềm mại
Làm nắng hè bỗng hóa mưa rơi
Làm tiếng ve chợt biến tiếng thơ tôi
Thành mật ngữ của tình yêu bất tử.

Tôi là khách, suốt đời lữ thứ
Cám ơn em - từng chỗ trọ tâm hồn
Cám ơn bạn - mùa hè viễn xứ
Chia giùm tôi cơn đại hạn hoàng hôn.

(Santa Ana, 29/07/2018)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét