Ông Nguyễn Đình Nhã, quê ở Ân Thi, Hưng Yên, lúc đó làm Cục trưởng Cục Xuất bản đã chỉ thị miệng cho các nhà xuất bản không cấp giấy phép xuất bản cho tác giả Đặng Xuân Xuyến và các đề tài Nhà sách Bảo Thắng đăng ký xuất bản để: "Thanh lọc Nhà sách bát nháo ra khỏi nghề kinh doanh xuất bản phẩm.". Vụ "GIỚI TÍNH VÀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH" chỉ là cớ để ông Nguyễn Đình Nhã "dạy dỗ thằng Bảo Thắng" vì những "đầu nậu" sách có tên tuổi ở Hà Nội - Sài Gòn đã lần lượt “đến chào ra mắt” khi ông mới chân ướt chân ráo từ Sở Văn hóa Hải Hưng được Bộ Văn hoá nhấc lên đặt vào ghế Cục trưởng Cục Xuất bản mà “thằng mất dạy" Đặng Xuân Xuyến ở ngay tại Hà Nội cũng mãi không chịu "trình diện".
Vài tờ báo phía Nam (Tuổi Trẻ, Sài Gòn Giải Phóng...) mấy tháng liền đăng bài chửi Đặng Xuân Xuyến là “Sơn Đông Mãi Võ”, “con nhà giàu, học chưa hết cấp 3 nhưng ngu dốt, học mãi không vào nên bỏ học, bố mẹ cho tiền mở cửa hàng sách để đỡ hư hỏng nhưng hám danh đã thuê người viết đứng tên tác giả để sĩ”... rồi gán tội: Tuyên truyền lối sống bệnh hoạn của phương Tây để phá hoại thuần phong mỹ tục,... chỉ vì quan điểm cởi mở nhưng đúng với quan điểm của các nhà khoa học trên thế giới của nhóm tác giả: Tình dục là nhu cầu chính đáng của con người, không thuộc phạm trù đạo đức nếu những hành vi tình dục đó không vi phạm pháp luật, không trái với luân thường đạo lý của người Việt. Ròng rã mấy tháng trời, hầu như tuần nào báo in (ngày đó chưa có internet) cũng có bài “ngợi ca" Đặng Xuân Xuyến với hầm bà zằng các loại văn chửi. Cuối năm 1998, Tuổi Trẻ Cười còn “cưỡng giải” Trái Cóc Xanh cho Đặng Xuân Xuyến để “gây quỹ”.
Ngày đó, mới tốt nghiệp Đại học Văn hóa Hà Nội được vài năm, tôi đang mải kiếm tiền nên không nghĩ đến việc lưu giữ các bài báo "chửi dạo" đó để sau này ra tập sách "NGHE... CHỬI DẠO" làm kỷ niệm ngót nghét 20 năm tôi viết sách, làm xuất bản và kinh doanh xuất bản phẩm!
Tổng Biên tập báo Biên Phòng lúc bấy giờ là nhà báo Vũ Mạnh Tường biết tôi bị dằn mặt đánh hội đồng giữa các đầu nậu ở Hà Nội đã lẳng lặng ra tay dẹp nạn đồng ca “chửi Đặng Xuân Xuyến theo Trần Lâm” nên tôi tạm được “yên thân” để làm ăn.
Các Nhà Xuất bản cũng gần như đồng loạt không cấp phép xuất bản cho tác giả Đặng Xuân Xuyến và những đề tài Nhà sách Bảo Thắng đăng ký (lúc đó tôi chưa thành lập Công ty Văn hóa Bảo Thắng) theo lệnh miệng của Cục trưởng Cục Xuất bản Nguyễn Đình Nhã. Ông Nguyễn Khắc Oánh, Giám đốc Nhà Xuất bản Hà Nội khuyên tôi lấy bút danh để tạm thời “lách luật” ngầm của Cục Xuất bản.
THÁI ĐẮC XUÂN được chọn làm tên tác giả cho 25 bản thảo (100 truyền thuyết Việt Nam hay nhất, 100 sự tích Việt Nam hay nhất, 100 truyện cổ tích Việt Nam hay nhất, 208 điều cấm kỵ với trẻ em, 217 điều kiêng kỵ với người cao tuổi,....) tuyển soạn, biên soạn, sưu tầm, giới thiệu... và 3 chữ Thái Đắc Xuân đã giúp tôi vượt qua giai đoạn khó khăn khi mới bước chân vào nghề kinh doanh xuất bản phẩm.
Sau này tôi mới biết, nhà báo Trần Lâm "phang" GIỚI TÍNH VÀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH vì ông "ác cảm" với quan điểm "quá thoáng" về tình dục của nhóm tác giả (nhưng mười lăm năm trở lại đây thì những vấn đề về tình dục mà nhóm tác giả đề cập trong cuốn GIỚI TÍNH VÀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH đã trở nên bình thường trong nhìn (thừa) nhận của xã hội) thì mấy Nhà sách (đầu nậu) có thương hiệu ở Hà Nội nắm lấy cơ hội, thuê vài nhà báo quây lại đánh GIỚI TÍNH VÀ GIÁO DỤC GIỚI TÍNH vì Nhà sách Bảo Thắng mới trình làng vài năm đã "lấy" khá nhiều khách ruột của "họ". Không may cho tôi, nhà báo Trần Lâm thuộc diện "cây đa cây đề" trong làng báo chí nên xuất hiện thêm vài nhà báo "tranh thủ góp vốn chửi dạo" cho thêm phần "nhộn nhịp".
Chú Nguyễn Văn Cừ, Giám đốc Nhà xuất bản Y học vì vụ “Giới tính và giáo dục giới tính” mà phải bàn giao ghế giám đốc Nhà xuất bản trước kỳ hạn 6 tháng. Khi tôi xin lỗi vì tôi mà Ông gặp hoạ, Ông cười buồn: "Cháu bị họ hại, chắc bị tổn thất cũng nhiều. Chú đã nhận thông báo bàn giao để chuẩn bị nghỉ hưu từ giữa năm ngoái, chỉ là bàn giao sớm hơn mấy tháng thôi.".
*.
Hà Nội, 19 tháng 02-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét