Thứ Tư, 22 tháng 10, 2025

Âm Nhạc: Tiếng Vọng Của Tâm Hồn (kỳ 7)

Tản mạn của Thanh Hà  

Tứ trụ danh ca 

Chế Linh - Hùng Cường - Duy Khánh - Nhật Trường
Trong làng nhạc miền Nam Việt Nam cách nay nửa thế kỷ, có những bậc tài hoa vừa là nhạc sĩ kiêm ca sĩ. Họ hát những ca khúc chính họ sáng tác, đều vẹn toàn cả hai được khán giả vô cùng mến mộ yêu chuộng đến nay vẫn còn nhắc nhớ.

Người ta sẽ nghĩ ngay đến bốn nam-ca-nhạc sĩ nổi tiếng, được mệnh danh “tứ trụ tân nhạc” là Duy Khánh, Hùng Cường, Nhật Trường-Trần Thiện Thanh, Chế Linh-Tú Nhi.

 Duy Khánh–Hùng Cường sinh cùng năm (1936). Nhật Trường–Chế Linh sinh cùng năm 1942. Có ba vị đã xa lìa cõi tạm, hiện chỉ còn ca sĩ Chế Linh vẫn tiếp tục cống hiến tiếng hát cho đời. Ba vị ra đi quá sớm–từ 60 đến 66 tuổi– để lại một khoảng trống khó bù đắp trong lòng người yêu nhạc.

Trong 4 ca nhạc sĩ thì có 3 người quê quán miền trung ngoại trừ Hùng Cường sinh ở Hải Phòng (quê mẹ) đến 1 tuổi thì cha ông gốc Bến Tre– vốn là thuỷ thủ tàu viễn dương– đưa gia đình vào nam. Sau gia đình lên Saigon định cư lúc ông 4 tuổi.

 A/- Duy Khánh: ông bước vào thế giới ca nhạc vào thập niên 1960 với các nhạc phẩm do ông sáng tác đậm chất dân ca xứ Huế, tình quê hương, trong đó có: Ai Ra Xứ Huế, Biết Trả Lời Sao, Lối Về Đất Mẹ, Thương Về Miền Trung, Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê… đều được đón nhận nồng nhiệt.

    *Ai ra xứ Huế thì ra/ Ai về là về núi Ngự

Ai về là về sông Hương

Nước sông Hương còn thương chưa cạn

Chim núi Ngự tìm bạn bay về

Người tình quê ơi người tình quê

Thương nhớ lắm chi (Ai Ra Xứ Huế)


   *Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em

Nắng mưa đêm ngày cách trở giờ xa xôi đôi đường

Người ơi có về miền quê hương thuỳ dương

Nước chảy còn vương bao niềm thương

Cho nhắn đôi lời…(Thương Về Miền Trung)


 Ngoài ra ông còn hát nhạc của các nhạc sĩ khác:

–Văn Cao: Làng Tôi

–Trịnh Lâm Ngân: Xuân Này Con Không Về. Ca khúc này dù hơn nửa thế kỷ vẫn thịnh hành, bởi diễn tả nỗi lòng của hàng triệu người con xa gia đình (ngày trước bởi chiến tranh, ngày nay bởi tha phương viễn xứ)

–Hoàng Thi Thơ: Đường Xưa Lối Cũ, Ai Nhớ Chăng Ai….

Mỗi lần nghe Đường Xưa Lối Cũ, chả biết sao tôi đều rưng rưng buồn dù nội dung bài hát là dành cho nhân vật nam (người lính, khách lữ hành, kẻ tha hương…)

–Phạm Duy: Một Bàn Tay, Quê Nghèo…đều thành công.

Ông còn cùng danh ca Thái Thanh trình bày hai trường ca Con Đường Cái Quan, Mẹ Việt Nam. Vẫn nhớ giọng ca truyền cảm của ông phát ra từ chiếc radio vào đêm khuya như ru ngủ văng vẳng bên tai:

    *Bàn tay ôm anh trong cuộc tình đầy

Một thu sang tim anh nở trọn ngày

Bàn tay ấm áp, ôi bàn tay bão táp

Bàn tay son vẽ đời đôi (Một Bàn Tay, nhạc Phạm Duy)

 Có lẽ tôi chỉ “nhận biết” và ấn tượng với Nén Hương Yêu (ông viết chung với Châu Kỳ) khi đến chơi nhà cô bạn gốc Huế (sinh sống ở khu Bắc Hải-Saigon). Bạn tôi trở thành goá phụ trẻ 24 tuổi, một nách nuôi ba đứa con thơ, con trai út mới biết đi lẫm chẫm, bập bẹ được vài chữ. Buổi tối hai đứa bắt ghế ra hàng hiên chuyện trò tâm sự, ngắm người đi bộ lẫn đi xe đạp qua lại trên đường. Bỗng bạn cất tiếng hát, giọng buồn hiu hắt. Trước đó tôi đã từng nghe các ca sĩ trình bày trên radio, khen hay nhưng không ấn tượng nhiều so với lúc nghe bạn hát trực tiếp–giọng Huế chân chất tài tử, không đàn đệm–lại khiến tôi xúc động. Có lẽ do bạn trút nỗi đau riêng- mà như thể chung nỗi đau với nhân vật nam trong bài hát về sự chia ly sinh tử-nên sức truyền cảm mạnh mẽ dễ chạm trái tim người nghe hơn chăng?!

    *Tôi vượt đường xa xôi tìm em đã khắp nơi

Ra miền Thuỳ Dương xưa trăng nước còn mộng mơ

Nghe tiếng chuông chùa bên giòng Hương Giang lững lờ

Bến cũ cây đa nay còn thắm duyên tình xưa…

 

…Mong đợi từ bao lâu giờ em chết nơi đâu

Chưa trọn niềm thương yêu chưa hết lòng tìm nhau

Đây tiếng kinh cầu xin ngàn sau không vướng sầu

Dâng nén hương yêu câu thề ghi mối duyên đầu

(Nén Hương Yêu, nhạc Duy Khánh-Châu Kỳ)

 B/- Hùng Cường: người đa tài về nhiều phương diện:là ca sĩ tân nhạc, nghệ sĩ cải lương, tài tử điện ảnh, kịch nói, sáng tác thơ, nhạc–tuy không nhiều, khoảng trên 30 ca khúc như Đêm Trao Kỷ Niệm, Về Thăm Xứ Lạnh– Trong lãnh vực nào ông cũng đều xuất sắc sáng chói, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người ái mộ.

          *Tân nhạc:

Còn đêm nay ta với mình đi vào tình yêu

Để nhung nhớ đến trong muôn chiều

Mai mốt này cuộc đời quạnh hiu

Xa nhau xin nhớ ngày ban đầu xao xuyến

Xin nhớ người mong chờ ưu phiền

Xin nhớ đêm tiễn đưa êm đềm (Đêm Trao Kỷ Niệm, nhạc Hùng Cường)

 Đầu thập niên 1970 ông kết hợp cùng nữ ca sĩ Mai Lệ Huyền song ca nhạc pop-rock (thời ấy gọi là nhạc kích động, twist) thổi luồng không khí vui tươi sôi động rất được giới trẻ yêu thích, như Đám Cưới Nhà Binh, Hờn Anh Giận Em, Hai Trái Tim Vàng…

Nhớ tiếng hát cùng giọng ngâm thơ của ông buồn man mác trong Ông Lái Đò của Hiếu Nghĩa sáng tác vào cuối thập niên 1940:

Tôi đã gặp một chiều trên bến nước

Ông lái đò ngồi đợi khách sang sông

Gió đưa nhẹ đôi hàng lau lả lướt

Ông lái buồn đưa mắt mỏi mòn trông…

 

Một dĩ vãng tự nghìn xưa chiếu dội

Mỗi chiều về sống lại giữa hồn ông

Ông chỉ muốn cuộc đời xưa đen tối

Xoá nhoà đi trong cùng tận đáy lòng…

(Ông Lái Đò, nhạc Hiếu Nghĩa)

          *Phim: Khán giả sẽ khó quên phim lãng mạn lồng trong bối cảnh chiến tranh Chân Trời Tím(1969) ông đóng vai chánh cùng nữ tài tử Kim Vui do Lê Hoàng Hoa đạo diễn, theo tiểu thuyết cùng tên của văn sĩ Văn Quang (viết năm 1964). Quy tụ rất nhiều tài tử gạo cội, kinh phí sản xuất đắt giá, số doanh thu cao gấp 7 lần vốn.

Khi quyển tiểu thuyết ra đời được ba năm, nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã cảm tác nhạc phẩm cùng tên Chân Trời Tím (1967) do ca sĩ Minh Hiếu hát đầu tiên, rất thành công.

Anh hứa đưa em về nơi chân trời tím

Nghe gió êm qua trái tim từng hoàng hôn…

…Anh biết em, em mơ về nơi chân trời tím

Nghe đáy tim mơ ước khi ta tròn đôi

Nhưng anh biết muôn đời muôn kiếp sau

Anh với em không hề đến gần nhau

(Chân Trời Tím, nhạc Trần Thiện Thanh)

Hai năm sau (1969)mới dựng thành phim. Do ca khúc đã được trình làng rồi, nên các nhà làm phim muốn tìm nhạc phẩm mới. Họ chọn hai bản nhạc của Phạm Đình Chương đều do danh ca Thái Thanh hát là Nửa Hồn Thương Đau, Người Đi Qua Đời Tôi (phổ thơ Trần Dạ Từ).

Hùng Cường còn đóng trong phim Nắng Chiều, Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang…     

         *Cải lương: Ông cùng nghệ sĩ Bạch Tuyết hợp thành đôi bạn diễn cải lương đưa tên tuổi hai người lên hàng nghệ sĩ ăn khách nhất một thời với các tuồng: Tuyệt Tình Ca, Nửa Đời Hương Phấn, Tướng Cướp Bạch Hải Đường…

 

         *Kịch nghệ: tài nghệ ông sánh ngang với Vân Hùng, La Thoại Tân, Thẩm Thuý Hằng, Kim Cương, Tuý Hồng…

 Bẵng một thời gian không nghe tin tức gì của ông, phải chờ 18 năm sau tôi mới có dịp nghe lại giọng hát ông trong một cuốn CD phát hành “bên ni”. Bài Tàu Về Tương Lai do nhạc sĩ Lam Phương sáng tác ở hải ngoại (1985). Lần-đầu nghe nhạc phẩm nầy cũng là lần-cuối tôi được nghe tiếng hát Hùng Cường còn tại thế. Cảm giác thật hân hoan như thể tìm lại người thân thuộc đã nhiều năm mất dấu. Không lâu sau, ông qua đời vì bạo bịnh. Tiếc thương cho một tài hoa vắn số!

Lời chia tay cay đắng/ Tàu đi trong đêm vắng

Lướt qua cánh đồng gió xanh/ Mắt cay hình mỏng manh

Tránh xa lời thế gian/ Con tàu trốn nhanh trong lòng núi sâu…

…Đêm nay xa Paris bằng trái tim mang sầu bi

Con sông Seine xanh lơ là duyên kiếp của xa xưa

Có em bên tôi, đời bỗng thấy vui tươi

Tàu về sẽ mang một toa thương yêu…

(Tàu Về Tương Lai, nhạc Lam Phương)


 C/- Trần Thiện Thanh-Nhật Trường:

    *Cao ngất Trường Sơn, ôm ấp tình thương nước ra sông dài

Tìm về biển đông, tình yêu thành sông Thái Bình Dương…

(Biển Mặn, nhạc Trần Thiện Thanh)

Sau này lớn lên tôi mới biết đây là nhạc phẩm do nhạc sĩ Trần Thiện Thanh sáng tác, chứ lúc 10,11 tuổi (gì đó) chẳng những tôi đã quen thuộc với nó mà còn cùng em gái kế chờ khi người lớn nghỉ trưa kéo nhau ra giữa phòng đóng vai ca sĩ “biểu diễn” nhiều lần. Cùng với các bản nhạc khác nghe được từ radio mà trong đó đa số là của ông.

     *Thăm thẳm chiều trôi, khuya anh đi rồi sao trời đưa lối

Khi thương mến nhau, hai người hai ngả tránh sao bồi hồi

(Tạ Từ Trong Đêm, nhạc Trần Thiện Thanh)

Dần lớn lên, tôi “ngưng biểu diễn vì nhận thức rõ tài nghệ của mình thuộc loại độc đáo, chỉ riêng bản thân thưởng thức chứ lỗ tai người đời không kham nổi”🤣. Nhường em gái có giọng ca thánh thót ngọt ngào diễn solo. Tuy nhiên tôi thuộc thêm trong số hàng trăm bài của ông được phổ biến rộng rãi không đếm hết: Mùa Đông Của Anh, Người Ở Lại Charlie, Anh Không Chết Đâu Anh, Tình Thiên Thu Nguyễn Thị Mộng Thường, Chiều Trên Phá Tam Giang–dựa theo ý thơ Tô Thuỳ Yên:

Chiều trên phá Tam Giang, anh chợt nhớ em

Nhớ ôi là nhớ đến bất tận, em ơi em ơi…

 Ông viết nhạc đã hay, ông ca cũng hay không kém với tên Nhật Trường. Chất giọng êm ái truyền cảm về tình yêu hẹn hò thơ mộng:

Hẹn chiều nay mà sao không thấy em

Gió hiu hiu lòng bỗng nghe lạnh thêm

Chiều mù sương hay mù khói thuốc anh…

(Chuyện Hẹn Hò, nhạc Trần Thiện Thanh)

Hay chuyện tình bi thương thời chiến làm xúc động bao nhiêu trái tim người nghe, nhất là song ca với ca sĩ Thanh Lan.

      *Ngày nào anh yêu em, anh đã quên trong cay đắng tuyệt vời

Ngày nào em yêu anh, em hẳn quên với trời hạnh phúc mới…

(Mùa Đông Của Anh, nhạc Trần Thiện Thanh)

       *Anh không chết đâu em, anh chỉ về với mẹ mong con

Anh vẫn sống thênh thang trong lòng muôn người biết thương đời lính

(Anh Không Chết Đâu Anh, nhạc Trần Thiện Thanh)


 D/- Tú Nhi-Chế Linh:

Bốn ca-nhạc sĩ hiện nay chỉ ca sĩ Chế Linh còn tại thế, tên ông gắn liền với Thành Phố Buồn, do nhạc sĩ Lam Phương sáng tác.

Không những ông trình bày nhạc phẩm do nhiều nhạc sĩ khác viết mà còn hát nhạc tự ông sáng tác với nghệ danh Tú Nhi, Lưu Trần Lê hoặc đồng viết với các nhạc sĩ Bằng Giang, Hồ Đình Phương… tất cả đều thành công với giọng nồng nàn, mùi mẫn, man mác buồn, âm sắc khàn phù hợp với nhạc bolero:

Đêm buồn tỉnh lẻ, Bài ca kỷ niệm (cùng viết với Bằng Giang) Thương hận (cùng viết với Hồ Đình Phương), Mai lỡ mình xa nhau, Đoạn buồn đêm mưa…

–Đã lâu rồi đôi lứa cách đôi nơi

Tơ duyên xưa còn hay mất

Mái trường ơi em tôi còn học nữa hay ra đi từ độ nào

(Đêm buồn tỉnh lẻ, nhạc Tú Nhi-Bằng Giang)

 

–Mai lỡ hai mình xa nhau

Đừng khóc cho mi hoen sầu…

(Mai lỡ mình xa nhau, nhạc Tú Nhi)

 

Phần tôi, nhớ nhiều về giọng ca ông trong:

        *Trở lại chuyện hai chúng mình

Khi em với anh vừa biết đam mê tình yêu tràn trề

Đường mòn đêm vắng bước chân em nhớ tên…

(Con đường mang tên em, nhạc Trúc Phương)

 

  *Em ơi nép vào lòng anh

Má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua

Cho mối duyên thêm mặn mà

Em ơi nếu mà sau nầy

Giấc mộng không thành thì đành đôi ngã chia ly

Chớ đừng u sầu làm chi…

(Đôi ngã chia ly, Nhạc Khánh Băng)

 

 *Hái trộm hoa rừng để trao một người ngày xưa anh đã hứa

Màu hoa kỷ niệm tuy đã tàn úa tâm tư vẫn dạt dào

(Hái trộm hoa rừng, nhạc Trương Hoàng Xuân)

 

Tiểu sử viết rằng Chế Linh có nguồn gốc Chiêm (Chăm, Champa...). Có phải vì vậy mà ông trình bày ca khúc Hận Đồ Bàn* của nhạc sĩ Xuân Tiên một cách xuất sắc, ai oán, tiếc thương cho một vương quốc đã bị xoá sổ vào hậu bán thế kỷ 15?

Tôi đã đọc về lịch sử thành Đồ Bàn (Trà Bàn) là kinh đô của vương quốc Chiêm nhưng không biết nó toạ lạc ở đâu, cho đến cách đây 2 năm có dịp đến Bình Định thăm di tích anh em Quang Trung Đại Đế mới khám phá thành Đồ Bàn thuộc xã An Nhơn cách Quy Nhơn chỉ 27 km.

*Ca sĩ Trường Hải diễn tả nhạc phẩm này cũng rất xúc động.

–Rừng hoang vu/ Vùi lấp bao nhiêu uất căm hận thù

Ngàn gió ru/ Muôn tiếng vang trong tối tăm mịt mù

–Vạc kêu sương/ Buồn nhắc đây bao lúc xưa quật cường

Đàn đóm vương/ Như bóng ai trong lúc đêm trường về…

–…Người xưa đâu/ Mà tháp thiêng cao đứng như buồn rầu

Lầu các đâu/ Nay thấy chăng rừng xanh xanh một màu

Người xưa đâu? Người xưa đâu? Người xưa đâu?

(Hận Đồ Bàn, nhạc Xuân Tiên)

 

Thanh Hà

10/2025

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét