Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2018

Tuổi Thơ Và Cuộc Đời - Kỳ 1

Tự truyện của Hình Toàn

HOÀI HƯƠNG

Cha tôi quê tận biển trời
Cha Mẹ của Hình Toàn (chụp 1948)

Có hòn đảo nhỏ tên là Hải Nam
Năm lên mười sáu cha chạy loạn 
Theo sóng người đi đến bến sông
Xuôi sóng thuyền đi qua biển bắc
Mà đời kêu gọi hắc long giang
Từ đó cha tôi đời lưu lạc
Làm người trọn kiếp, kiếp hoài hương
Làm kẻ tha nhân nơi đất khách
Tình cờ gặp lại chút tình thân
Tình thân cô đó mang cùng họ 
Sống nhờ ở tạm kiếp làm trâu
Áo rách xin cô may áo mới
Cô lần lựa hẹn đến mùa sau
Mùa sau lại đến mùa sau nữa
Áo rách nay thành áo tả tơi
Thương thay cái kiếp con tằm gởi
Bỏ ruộng ra thành kiếm miếng cơm
Cơm ăn phải nấu thôi thì nấu
Nấu cả mình ăn nấu khách ăn
Lăng xăng cái kiếp anh đầu bếp
Xếp mộng hoài hương nhớ cố hương


......
Sương sớm nắng vàng rơi trên lá
Tà tà bách bộ ngắm hoàng hôn
Tình cờ gặp được người con gái
Trẻ lắm tuổi nàng chắc độ tròn trăng
Đồng thanh tương ứng hội tương lân
Cũng người xa xứ cũng người Hải Nam
Phương xa cũng có mẹ già
Cũng nơi đất khách sống nhờ người thân
Muốn kết tình duyên nhưng e ngại
Ngại túi không tiền, không giấy thế thân
Muốn làm nên lân la tìm đến 
Để lấy lòng anh rể của người ta
Cô em không có cha già 
Nên anh cùng chị bằng lòng gả ngay
Say say đắm tình duyên mới
Sau đến tuổi già cha vẫn say
Say bởi vì nghèo con đông quá
Say buồn nổi nhớ vọng hoài hương 
                
                 
CHUYỆN... CÁI TÊN 

Tôi sinh ra trong một gia đình người khách trú, chớ không phải là người Minh Hương, vì cha mẹ tôi là ba tầu chánh hiệu con nai vàng, cha tôi lớn lên từ đảo Hải Nam (trung hoa lục địa) trong cái thời loạn lạc ấy mà (Trung -Nhật 1935-1945) 
Trong một buổi đi học còi báo động vang lên, mọi người tìm nơi ẩn náu, sau khi hết thì túa ra chạy tán loạn. Chàng trai mười sáu tuổi cũng chạy theo, rồi xuống tàu ra khơi bỏ cha mẹ anh chị em lại, từ đấy cha tôi sống đời lưu lạc. 
Còn mẹ tôi người tàu lớn lên tại Campuchia, theo chị lấy chồng sống tại rạch giá năm mười một mười hai tuổi. Cuộc đời cha tôi vất vả nơi xứ người trăm ngàn cay đắng mà tôi sẽ tả trong bài truyện thơ Hoài Hương, để kể lại chuyện tình của hai người khách trú tạm dung nơi đất người. Tôi nói là "khách trú"
là vì ba tôi không có "thế thân" thì kể như không hợp pháp giống như người Mễ ở lậu bây giờ nơi đất Mỹ. 
Tôi được sinh ra từ cái gia đình nhỏ ấy, lúc trước gia đình ở rạch giá cha tôi còn làm ăn buôn bán được, nhưng vì không chịu nhập tịch nên dọn về Rạch sỏi trong An Hoà hay chợ giữa gì đó (má tôi kể nhưng bà năm nay đã chín chục tuổi rồi, chuyện lúc nhớ lúc quên, thôi đâu cũng được ở Rạch sỏi)
Nên tôi được sinh ra từ đấy, lúc mới cưới sinh con đầu lòng là chế hai tôi ba nói gái trai gì cũng được, năm sau sinh chế ba, ba nói cũng được, rồi hai năm sau lại thêm một con gái ba nín thinh, hai năm nữa thêm một gái nữa, ba than đẻ con gái hoài ..... rồi tới khi dọn về rạch sỏi có bầu và sinh tôi... không có đi nhà bảo sanh hay nhà thương gì ráo. Tới nhà cô mụ vườn, trước khi sanh tôi Dì tôi nói với má tôi chuyến này để dì đặt tên để coi có trở đầu con, sanh con trai không bốn đứa con gái rồi!!!! thời xưa có ai đi khám thai gì đâu, có bầu thì có chừng nào đẻ thì kêu cô mụ .... nghèo khổ dzậy mà bà nào bà nấy đẻ cả bầy, chục trơn hoặc chục có đầu (chục10 chục 12). Trở lại chuyện cái tên của tôi, dì tôi đặt tên "TÒL" 
Theo tiếng hải nam có nghĩa như mình đang đi người ta kêu giựt mình ngó lại sau lưng, để hy vọng chuyện má tôi đẻ con trai..... nhưng than ôi !!!! Một buổi chiều mưa gió bảo bùng má tôi tới nhà bà mụ sanh tôi, ba tôi ở nhà coi bầy con gái bốn đứa, sáng sau đi thăm trên đường đi gặp mấy bà hàng xóm đi thăm má tôi về, ba hỏi trai hay gái??   GÁI .....
Ba quay về luôn, sanh gái nữa sanh con gái hoài, ngũ long công chúa đâu hổng thấy, chỉ biết sau đó ba tôi hỏng dám đi làm sợ bị bắt vì hổng có giấy tờ, má tôi ra chợ chiên bánh tai yến bán, ba ở nhà giữ con, tôi mới vài ba tháng nên cần sữa, khóc rả ruột ba mắc cở không bồng con ra chợ để má cho bú, bà kế bên nhà thấy vậy nói chắc nó khát sữa, thôi để bà bồng dùm ra chợ để má nó cho bú.....

Đến vài tháng sau Dì tôi người đặt tên cho tôi lên phòng hộ tịch làm khai sanh cho tôi, người ta hỏi đứa nhỏ tên gì: tên Tòl tên Tòl, ông làm giấy tờ gãi đầu gãi tai không biết phiên âm làm sao tiếng tàu ra tiếng Việt nên nói tui viết nó tên 
"TOÀN " bà chịu không?  Dì tôi nói tên gì cũng được miễn có tên là được... miễn có tên là được sao không đặt tên Thu hay Thuỷ, tên Hồng hay Thắm mà lại đặt tên Toàn, giống tên con trai quá ... phải dì thêm  dùm cái chữ lót vô thì tên tôi không đến nỗi,  Giòng họ nhà tôi không phải quí tộc hay vua chúa gì như mấy người lớn cũng biết đặt tên cho con cháu để khi nói tên họ thì biết vai vế lớn nhỏ mà xưng hô 
Thí tỉ: ba tôi lót chữ Phước thì đời sau con trai lót chữ ích, con gái lót chữ ái, rồi đời sau nữa con trai lót chữ tăng, con gái lót chữ tố ............. thế là từ đó tôi một đứa con gái mang tên con trai đến suốt cuộc đời .....


Chào các bạn kỳ sau kể tiếp hành trình lớn lên của cô con gái mang tên một thằng con trai nhé.

Hình Toàn




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét