Thơ Trần Minh Phú
THƯƠNG AI Thương Ai thức suốt canh tàn Quên ăn, bỏ ngủ; mơ màng vào ra ! Đêm đêm nhìn bóng Trăng tà Gởi bao tâm sự; mặn mà về đâu ? Nặng mang lắm nỗi u sầu Đắng cay chua chát; chôn sâu, vập vùi! Nhìn Đời mờ mịt tối thui ?Tương lai thâm thẩm; bể dâu cuối bờ ! Thâu canh nhìn áng Mây mờVề đâu Mây hởi ! Có chờ đợi Ta ? Vừng Hồng loe lói từ xaBao nhiêu u tối; bao là chực chờ ! TP.
THƯƠNG AI
Trả lờiXóaThương Ai thức suốt canh tàn
Quên ăn, bỏ ngủ; mơ màng vào ra !
Đêm đêm nhìn bóng Trăng tà
Gởi bao tâm sự; mặn mà về đâu ?
Nặng mang lắm nỗi u sầu
Đắng cay chua chát; chôn sâu, vập vùi!
Nhìn Đời mờ mịt tối thui ?
Tương lai thâm thẩm; bể dâu cuối bờ !
Thâu canh nhìn áng Mây mờ
Về đâu Mây hởi ! Có chờ đợi Ta ?
Vừng Hồng loe lói từ xa
Bao nhiêu u tối; bao là chực chờ !
TP.