Thơ Phạm Hồng Ân
(Trích trong tác phẩm "Viết Lại... Từ Lịch Sử" của Phạm Hồng Ân)
RỬA CHÉN THAY
EM
Anh bắt đầu rửa chén thay em
Từ cái hôm thơ nghẹn ngào xuống dốc
Những bài thơ tình đọc ra muốn khóc
Chẳng còn lung lay lòng dạ đàn bà.
Nhớ thuở em dài
tóc trắng da
Khi buồn quá, lấy thơ anh trang điểm
Những đoạn chữ làm em thêm kiều diễm
Làm rực hồng đôi má vốn xanh xao.
Con gái nhà ai
thật quá tào lao
Nhắm mắt ưng thằng làm thơ trớt quớt
Nghèo đến đỗi không sắm được tấm thớt
Thì làm sao có thịt cá mà ăn.
Mấy chục năm em
vẫn khăng khăng
Xác dù đói nhưng tâm hồn mãi đẹp
Thương tộ ruột bầu chỉ toàn râu tép
Chồng húp vợ chan, rộn rã tiếng cười.
Tiếc củ gừng
già chẳng được miếng tươi
Thơ viết riết cũng lời cay lời độc
Đành ngậm ngùi đứng làm tên lão bộc
Thử coi đời có ý nghĩa hơn không?
(27/05/2020)
Anh bắt đầu rửa chén thay em
Từ cái hôm thơ nghẹn ngào xuống dốc
Những bài thơ tình đọc ra muốn khóc
Chẳng còn lung lay lòng dạ đàn bà.
Khi buồn quá, lấy thơ anh trang điểm
Những đoạn chữ làm em thêm kiều diễm
Làm rực hồng đôi má vốn xanh xao.
Nhắm mắt ưng thằng làm thơ trớt quớt
Nghèo đến đỗi không sắm được tấm thớt
Thì làm sao có thịt cá mà ăn.
Xác dù đói nhưng tâm hồn mãi đẹp
Thương tộ ruột bầu chỉ toàn râu tép
Chồng húp vợ chan, rộn rã tiếng cười.
Thơ viết riết cũng lời cay lời độc
Đành ngậm ngùi đứng làm tên lão bộc
Thử coi đời có ý nghĩa hơn không?
VO GẠO
Ta vo gạo nấu buổi cơm chiều
Những buổi cơm thật rất đìu hiu
Gạo cuối năm vo hoài chưa sạch
Những vết đời vẫn nổi lêu bêu.
Ta vo thơ một lần cho trọn
Chữ nghĩa kia có cội có nguồn
Vo thành nước đầu tiên ta chọn
Sao cuối cùng ý chảy tuồng luông?
Ta vo tình, tình phân trăm ngả
Như nhánh sông - bến đục bến trong
Tình đã quen, vo thêm vẫn lạ
Vẫn ngược xuôi nước lớn nước ròng.
Ta vo đời miệt mài năm tháng
Đời cho ta hạt bụi tầm thường
Thứ hạt bụi vô cùng lãng mạn
Đã tầm thường nhưng thích yêu thương.
Ta vo ta mỗi ngày mỗi sạch
Những vết nhơ đời phết cho ta
Xin cám ơn hàng nghìn trang sách
Đã cùng ta viết lại thật thà.
(31/12/2020)
***
HÃY NHỚ ĐẾN...
Hãy
nhớ đến một khung trời
cho
tôi hoài niệm
hãy
nhớ đến một mái nhà
cho
tôi trở về.
Hãy
nhớ đến cánh đồng làng tôi
cò
bay xé gió
mùa
nắng lên
chúng
tụ lại từng bầy
nằm
đẻ trứng
trắng
đê
mùa
mưa xuống
lúa
góa nẩy mình
óng
ánh vàng
no
tròn từng hạt.
Hãy
nhớ đến dòng sông
chất
nặng câu hò
đêm
trăng sáng
thả
tình lên đỉnh nguyệt
lưới
ca dao
theo
thuyền ra cửa biển
con
cá ôm trời
quẩy
ngược sóng bơi.
Hãy
nhớ đến ba tôi
hai
buổi đi về
mang
tri thức
rải
đều thế hệ
ba
như đại bàng
xòe
đôi cánh rộng
che
chở bầy con trước trận bão giông
suốt
cuộc đời
với
chiếc xe đạp cũ mèm
ba
lướt tới tình thương lục địa
đồng
ruộng làng tôi phất cờ lau sậy
chào
đón ba như vị cứu tinh.
Hãy
nhớ đến má tôi
nón
lá rách tươm
chiếc
áo bà ba ố vàng phèn ruộng
gió
bấc hiu hiu
cơi
bếp lửa hồng
may
áo cho con
đón
mừng năm mới
câu
đối ba tôi viết chưa đọc vội
chờ
pháo giao thừa bật giữa đêm khuya.
Hãy
nhớ đến mái nhà
mưa
nắng hai mùa
đêm
thơm phức
mùi
trầm hương ba thắp
bàn
thờ tổ tiên
lập
lòe nến cháy
ấm
lòng tôi tuổi thơ ấu hồn nhiên
nhớ
đến ao sâu
cắm
câu vọng cổ
trước
vườn nhà
con
cá xuống Nam Ai
nhớ
anh tôi
ôm
lục huyền cầm
chèo
ghe chiếu về Cà Mau tìm bạn
cô
thôn nữ mắt bồ câu lãng mạn
ngồi
mơ màng gõ nhịp song lang.
Hãy
nhớ đến tôi
biền
biệt phương xa
muốn
sống lại
một
khung trời đã mất.
(14/11/2020)
Nhớ Quê Nhà đến Mùa Gió Bấc
Trả lờiXóaLạnh thấu xương lấc-phất Mưa tuôn
Từ đâu Những Hạt Mưa Buồn ?
Khiến Lòng tê-tái; Lệ nguồn nhẹ rơi !
*TP.
Cám ơn bạn.
Xóa