Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Khi Cuộc Sống Có Tình Yêu

Truyện ngắn của Nguyễn Đăng Khoa



Có một Bác đã nghỉ hưu, Bác có mảnh vườn sau nhà rất rộng, Bác trồng nhiều cây kiểng, cây ăn trái, rau đậu, cây cảnh... v..v... Bác chăm sóc chúng rất là kỷ lưỡng, mổi khi rảnh rỗi Bác thường ra ngoài vườn, vun xới, nhổ cỏ dại, có khi nói chuyện với mấy chậu bông và hát khe khẻ bên giàn mướp. Cho nên vườn của Bác, cây thì sai quả, rau thì xanh um, hoa thì nở rất đẹp. Nói chung vườn nhà Bác nổi tiếng là rất đẹp, bất cứ ai đến chơi đều trầm trồ khen ngợi làm Bác ấy đắc ý và vui lắm. Tuy nhiên, có một người không bao giờ khen tặng Bác lấy nửa lời, mà lại còn cằn nhằn Bác suốt ngày, nào là chỉ biết lo cho cây với cỏ chẳng màng đến Bác gái. 

Một hôm, nhân ngày sinh nhật 68 của Bác, Bác gái mang về nhà hai chậu cây con rất đẹp giống nhau như đúc, tặng cho Bác trai, làm Bác cảm động muốn khóc, và Bác có được một buổi tối sinh nhật rất hạnh phúc. 

Sáng hôm sau, Bác đem hai chậu cây ra sau tính sang chậu khác trồng cho nó đẹp, thì vợ Bác theo sau mà nói rằng: 
- Anh ơi, anh có thể làm cho em một điều được không?

Bác ngạc nhiên trả lời:
- Anh sẽ làm theo ý em muốn, nhưng đừng quá khó nhé!

Bác gái nghe như thế thì thích quá, Bác gái liền nói: 
- Anh có thấy hai chậu cây này giống nhau như đúc không?
- Ừ, giống nhau lắm, rồi thì làm sao? Bác trai trả lời. 

-Anh đem trồng hai cây này ở hai nơi khác nhau, cùng tưới nước và phân bón như nhau, nhưng một cây thì trồng ngoài sân nắng ấm và anh vẫn tiếp tục ca hát, chuyện trò với nó, còn cây kia anh cứ để trong xó bếp nhé, thử xem một tháng sau sẽ ra sao?!! 

Một tháng sau, hai vợ chồng Bác đem hai chậu cây ra xem xét, thì chậu cây được trồng ngoài nắng ấm và được Bác trai săn sóc kỷ lưỡng đã cao to và lá xanh tươi rất đẹp, so với chậu cây được trồng trong xó bếp, thì èo uột lá trổ bé tí teo trông thật là thảm thương. Bác gái bảo với Bác trai:
- Anh hãy đem chậu cây thảm thương ấy và trồng chung chỗ với chậu cây khỏe đẹp kia và hãy chăm sóc chúng một cách kỷ lưỡng như nhau nhé, rồi một tháng sau mình xem lại coi sao?!!. 

Thêm một tháng sau... 

Một buổi sáng nọ, Bác trai đi vào nhà kéo Bác gái ra sau vườn khoe chậu cây yếu ớt tháng vừa rồi, nay đã xanh um lá và cao lớn ngang với chậu cây kia. Bác gái trông thấy như thế thì cũng vui lắm. 

Chờ Bác trai khoe và kể lể hết công cán của mình đã vất vả mới tạo được hai chậu cây kiểng rất đẹp và khỏe mạnh như thế. Bác gái mới thủ thỉ bên chồng: “Anh thấy không, vì hai chậu cây kia cùng chăm sóc kỷ lưỡng và yêu thương chúng như nhau, cho nên chúng đã cùng trở nên mạnh mẽ và rất đẹp, anh còn nhớ một trong hai chậu cây kia, khi bỏ thí vào xó bếp thiếu ánh sáng thiếu tình thương thì nó cũng phát triễn nhưng lại thảm hại làm sao...!!!” Bác trai nét mặt đăm chiêu nhìn về hướng hai chậu cây... chợt Bác xoay người ôm chầm lấy Bác gái và thì thầm: “Em yêu, từ nay anh sẽ dành nhiều thời gian với em hơn...” 

Bầu trời trong xanh một cách kỳ lạ, những tia nắng dịu dàng rọi xuống, như sưởi ấm đôi tim tưởng đã héo úa. 


Nguyễn Đăng Khoa - May 2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét