Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Móc Ngoặc - Kỳ 34

Truyện ngắn của Lanh Nguyễn


Vũ trụ xoay dần thời tiết luôn luôn thay đổi ngũ hành cũng luân chuyển không ngừng. Các thầy giáo ở ấp Thứ 10 đang được sao Đào Hoa chiếu mạng. Nhưng sao bổn mạng lại nằm trong "cung cấm" lại bị triệt tứ lung tung.
Anh Đức nhà ta bị chị Hai con ông Ba lò rèn đeo dính như sam. Mà chị Hai tuổi cọp lại sở hữu thân hình tuyệt mỹ với đôi chân dài "trường túc bất chi lao"
Anh "Đức chến" sợ chến đứt giữa đường như người chồng trước của cô nên đã bỏ giò lái gài số de vọt lẹ trước khi cái gông được tròng vô cổ. 
Lẹ như vậy mà cũng chưa lẹ bằng chú Ba lò rèn. 
Long định cuối tháng khi về phòng họp thì mới xin cho anh ta chuyễn trường đi nơi khác nhưng ông Ba đã chấm đúng anh chàng Đức rồi, ông ta quyết lòng bắt anh làm rể đông sàng vì vậy mà ông đã nhanh chân lên phòng GD yêu cầu giải quyết vấn đề.
Út Nhứt gọi điện nhờ bên công an nhắn lại, kêu Long phải về phòng gấp để trình bày cho y nắm rõ tình hình mà giải quyết theo chủ trương đường lối của "cách mạng".
Chiều hôm đó Long ghé điểm trường Thứ 10 dắt theo Đức về phòng GD.
Anh ta lo lắng hỏi:
- Có khi nào Út Nhứt bắt tui giao cho công an không vậy?
Long cũng trả lời nước đôi cho anh ta yên lòng:
- Bắt gì mà bắt. Nếu người ta muốn bắt ông thì họ kêu công an tới trường còng tay rồi, mời về phòng làm cái giống gì cho tốn xăng? 
Ê! Mà hổng chừng ổng cho ông đổi qua trường khác đó nghen.

Đến phòng GD Út Nhứt kêu Long kể lại đầu đuôi buổi nói chuyện với Ba lò rèn. Anh thuật lại tường tận cuộc gặp gỡ hôm trước rồi nói ý mình cho Út Nhứt biết:
- Chuyện hôn nhân là do 2 đương sự, tui còn chưa có vợ, biết gì mà làm mai mối. Hơn nữa cái thằng Đức nó đâu có chịu cưới cô Hai, cô Ba gì đó đâu. Nó còn nhờ tôi xin chú cho nó đổi qua trường khác nữa kìa, nhưng mà tui định cuối tháng đi họp rồi mới báo cáo luôn.
Út Nhứt làm ra vẻ bí mật hỏi:
- Mầy có biết lý lịch nhà Ba lò gèn hông dzị?
Long cười cười:
- Tui có tới năm mươi mấy đứa lận chứ phải mình thằng Đức đâu. Biết bao nhiêu chuyện nhức đầu phải lo, nó quen ai thì kệ nó hể nó dạy học trò tốt là được rồi. Tui đâu có quởn mà đi tìm hiểu lý lịch cô Hai hay Ba lò rèn làm cái gì. Mà nói thiệt với chú tui cũng đâu có biết chuyện nó lẹo tẹo với cô Hai đâu. Tới chừng nó chỉ tui mới thấy. 
Trời ơi! Ta nói cái tướng gái một con của cổ, ngó thôi con mắt hổng mòn mà nó lọt tròng ra ngoài luôn đó chú.
Út Nhứt cười lớn:
- Vậy ga nếu mầy gặp con nhỏ đó chước thằng Đức chắc là mầy cũng "bợ" nó chước gồi phải hông? Cho tao can đi nghen, mầy mà dính vô nhà đó là tiêu đời. Chồng chước của con Hai là đồn chưởng Nghĩa Quân đi tuần đêm bị tụi thằng Ba Mập phục kích. Cái nhà đó hổng chừng hồi chước có làm tai mắt cho Lính Quốc Gia.
Tụi nó chưa kịp xử thì tới tiếp thu gồi. Số cha Ba nầy cũng lớn lắm.
Long trầm ngâm hỏi lại:
- Vậy bây giờ chú tính giải quyết chuyện đó ra sao?
- Giải quyết cái gì? Nó có chịu thì tao cũng không đi hỏi cho nó chứ nói gì tới chuyện nó không chịu mà còn xin đổi đi chỗ khác.
Nhưng mà cái thằng cha Ba lò gèn nầy dai hơn đĩa đói, chả chưa chịu thôi đâu. Chắc tao phải đưa nó theo thằng Tường đi lòng vòng lo công tác bổ túc tới đầu niên học mới sẽ đưa cho nó xuống chường khác để nó đi dạy, còn bây giờ nửa chừng lở cỡ hết gồi.
- Vậy để tui đem nó về dưới cho dọn đồ đạc rồi sáng mai nó đi đò lên nghen.
Út Nhứt la lên:
- Dìa dưới làm gì nữa? Đồ đạc của nó cứ gôm lại gồi gởi đò Thứ 10 đem lên sau có chết chốc thằng Tây nào đâu. Mầy cũng dzị tối gồi ở lại nhậu chơi đi sáng mai dzìa cũng được...

Lớp của Đức đang dạy phải nhờ anh hiệu phó Hoàng xuống thế nhưng Hoàng không chịu ở chung trong cái nhà nhỏ mà anh ta vẫn ở nhà dì mình mỗi ngày lội lên lội xuống để dạy.
Có Hoàng tới lui hằng ngày ở Thứ 10 nên Long khỏi tới đó nữa, và cũng từ đó anh không gặp lại ông Ba lò rèn...
Một buổi trưa đang ngồi uống cà phê với Đô trong quán nhà của nó thì Hoàng đi dạy về ngang. Long gọi:
- Ê Hoàng! Vô làm ly cà phê trưa đi cho tỉnh ngủ.
Hoàng ngồi xuống bàn vói tay lấy gói vàm cỏ. Vừa đốt thuốc vừa nói:
- Hôm nay tui gặp chuyện ngộ lắm nè, muốn nghe hông?
- Chuyện gì mà ngộ? Chị Hai tới kiếm mầy nhờ thế chỗ anh Đức hả? Mầy thế anh ấy dạy lớp thì ở luôn đó đi, rồi tối tối thế luôn ảnh đấm bóp cho chị hai nhờ...
Đô nói xong thì cười nghiêng ngửa.
- Hổng dám đâu. Bả còn lớn tuổi hơn anh Long nữa đó nghen mậy.
- Nhưng sao tao nhìn còn ngon cơm dữ dzậy?
Hoàng cũng đâu có chịu thua nó móc lò lại liền:
- Ngon thì mầy xuống đó thế chỗ tao đi chứ ở đây khen thì bả đâu có nghe được, vậy khen để làm gì???
Long lên tiếng:
- Chuyện ngộ là chuyện gì mà hổng kể, lại lo nói chuyện cô Hai, muốn đập sắt thì nhào vô lần nầy cha Ba lò rèn có kinh nghiệm rồi. Lèn èn là ổng gài bẫy bắt tại mùng luôn đó nghen...
Hoàng chụm đầu lại nói nhỏ:
- Hôm nay tui thấy thằng Bình Bắc Kỳ trong kinh Thứ 10 chở xuồng khóm ra cái ghe "cà dom" để đếm ở ngoài bờ sáng.
Đô phá lên cười:
- Tưởng chuyện gì, mấy cái ghe lường lớn chở khóm đâu có chiếc nào vô trong kinh được, người ta neo ngoài bờ sáng để dân trong kinh lòi khóm ra đếm. Hổng thấy đầu kinh Bà Điền có một chiếc mới tới còn đằng kinh Hản một chiếc sắp đầy rồi đó sao? Ở nhà người ta ăn không ở không khỏi trả tiền làm phụ chút công việc cũng là thường thôi, có gì mà mầy nói ngộ?
- Mầy hổng thấy thì làm sao mà biết được có ngộ hay không. Con trai con gái xứ nầy muốn ôm nhau thì lén lén hẹn ở đống rơm hay bụi chuối sau vườn. Mầy có thấy đứa nào ôm nhau xà nẹo ngoài đường chưa?
Long chen vào:
- Vậy hổng lẽ thằng Bình dám xà nẹo với con gái người ta giữa thanh thiên bạch nhựt sao?
Hoàng cười lớn:
- Vậy cho nên tui mới nói ngộ. Chỉ có dân sống ở chợ mới dám làm dzị chớ dân ruộng là vô phương. Mà con ba Lụa nầy cũng gan trời thiệt đó nghen anh nó cũng ôm ngang eo ếch thằng Bình chứ hổng chịu thua chút nào.
Đô gật gù:
- Bởi vậy cô Kim Thư hôm trước mới nói "nó muốn làm rể Đông Hưng mà".
Long ngẫn ngơ:
- Mấy chục cô Bắc Nam có đủ, nó không lựa mà lại lựa ngay trong cái xóm CS nòi thì chết mồ tổ rồi. Nếu mà nó giống thằng Đức chắc là không yên thân đâu. Coi chừng lãnh trọn băng AK 47, còn nhẹ lắm cũng vài viên K 54. Thiệt là tình, rầu thúi ruột mà.
Hoàng nói nhỏ vừa đủ cho 3 đứa nghe:
- Hay là nó muốn trả thù đời...

Cái tên "Đức chến" ra đi không biết nó đào xới thế nào mà làm cho "long mạch" của trường Đông Hưng bị đứt. 
Chuyện của Bình làm Long lo sốt vó, nó như có cục đá nặng chịch đè lên người thiếu điều muốn nghẹt thở.
Cả hai tháng trời không có mối mang gì thêm cho nên gần Tết Long đành vô Kinh 15 đặt mua vài chục lít mật ong kiếm tiền lì xì cho mấy đứa em, đứa cháu. Các thầy cô giáo đều về nhà ráo trọi anh còn chờ người ta đem mật tới giao.
Thì lại có chuyện động trời xảy đến làm anh thần trí bấn loạn...
Cô giáo Kim rủ anh đi vượt biên (đoạn nầy đã kể trong bài đi chui rồi) Long không đi theo trong chuyến đó nhưng có cho gia đình nàng quá giang qua Vân Khánh rồi anh chạy về nhà bằng ngả Kinh Dài.
Chuyến đi của gia đình cô Kim êm xuôi nhưng không biết có tới bến bờ tự do hay là làm mồi cho cá mập giữa lòng đại dương...
Sau Tết Nguyên Đán, khoảng đầu tháng 2 năm 1977 trường Đông Hưng có những thay đổi bất ngờ lớn lao vô cùng nó cũng chuyển cuộc đời Long sang một trang mới, việc móc ngoặc bắt đầu gian truân không còn dễ ăn như trước nữa...

(Mời các bạn xem tiếp kỳ 35)

Lanh Nguyễn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét